Quy định về nhãn hiệu và chống bán phá giá thương mại ở Mỹ

5 years ago

Luật về nhãn hiệu ở Mỹ khác của ta ba điểm:

– Luật ở đó xuất phát từ ba nguồn: (I) những bản án do các toà án tuyên, gọi là thông luật, (II) luật cho các tiểu bang ban bố, (III) luật do Quốc hội liên bang ban hành. Ở nước ta chỉ có một nguồn là Bộ luật dân sự.

– Luật của liên bang tiếp nối truyền thống của thông luật nên nó duy trì một số quy định của thông luật. Điều này làm cho điều kiện để cho nhãn hiệu được bảo hộ ở bên Mỹ khác với của ta. Ở Việt Nam, chủ nhãn hiệu đặt ra một nhãn hiệu, xin đăng ký bảo hộ, nếu không có ai đăng ký trước thì nhãn hiệu được bảo hộ. Điều này được gọi là bảo hộ theo ngày ưu tiên. ở Mỹ phải sử dụng nhãn hiệu trong giao thương (đã dùng hay dự định sẽ dùng) thì mới xin bảo hộ được và nếu không dùng là mất, dù thời gian bảo hộ vẫn còn.

– Người vi phạm nhãn hiệu ở Mỹ chịu nhiều hình phạt hơn.

Ngoài sự khác biệt này thì việc đăng ký sử dụng và bảo vệ không khác nhau lắm.

Vấn đề bán phá giá, trợ giá và các biện pháp chống trợ giá của Mỹ được điều chỉnh bởi Luật thuế1930 (Tariff Act of 1930) và năm 1995, được sửa đổi thành Luật Hiệp định vòng đàm phán Urugoay (URAA) khi kết thúc vòng đàm phán Urugoay /GATT.

Bán phá giá là việc hàng hoá nhập khẩu được bán với giá thập hơn với giá công bằng (fair value), gây ảnh hưởng hoặc đe doạ gây ảnh hưởng đến ngành công nghiệp trong nước của nước nhập khẩu sản xuất mặt hàng tương tự. Mỹ có quyền áp đặt thuế chống phá giá lên hàng nhập khẩu để bù lại mức phá giá.

Trợ giá là trường hợp các nhà sản xuất được Chính phủ trợ cấp trực tiếp hoặc gián tiếp và việc nhập khẩu hàng hoá được trợ cấp đó gây ảnh hưởng hoặc đe doạ gây ảnh hưởng tới nền công nghiệp sản xuất sản phẩm tương tự của Mỹ.

admin